Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Thế hệ dân chủ đột biến trong tương lai (chuyện hài)

Chuyện kể rằng:
Một đám rận chủ do xiu nhơn Nguyễn Lân Thắng dẫn đầu, đột nhập vào một ngân hàng hòng kiếm tiền nuôi thân và để trang bị loa, máy quay phim, điện thoại di động xịn và mua một chiếc xe 45 chổ để đi biểu tình cho tiện. Nhờ xiu nhơn Thắng có trình IT cao nên đã dễ dàng phá hết hệ thống bảo vệ của ngân hàng. Sau khi vận hết tài năng mở được các két sắt ra, tiền đâu không thấy chỉ thấy một loạt chai lọ đựng sữa màu trắng. 
- Yoghurt!!!!
Cả bọn đồng thanh.Vừa mệt, vừa nóng, vừa bực tức, chú xiu nhơn ra lệnh cho đàn em ăn hết số sữa trong các chai lọ cho bỏ ghét và để lại một dòng nhắn: "Với rận chủ thì cái gì cũng làm được hết". 
Sáng hôm sau, trên các báo nổi tiếng đồng loạt đăng bài với tít giật gân: "Cướp Ngân hàng tích lũy các mẫu tinh trùng". Thì ra ngân hàng đó là nơi lưu trữ các mẫu tinh dịch của các nhân vật nổi tiếng trên thế giới từ nhiều lĩnh vực xã hội khác nhau, như các nhà khoa học, thương gia, ca sỹ, nhà báo, vận động viên... dành lại cho thế hệ tương lai ... bị đám rận chủ tưởng lầm sữa chua nên đã uống sạch.
Và cũng từ ngày đó, làng dân chủ xuất hiện thêm một thế hệ xiu nhơn rận chủ mới tầm cỡ còn hơn siu nhơn Nguyễn Lân Thắng, nhưng các chú dân chủ này vừa muốn làm chính trị , vừa muốn là kinh doanh, vừa muốn làm ca sĩ, vừa muốn làm vận động viên... và không chú nào chịu thua chú nào. 
Đố các Bạn biết tại sao?????
Cải biên lại của bạn này, xin cáo lỗi!

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Đông Tuyền: Vì sao giáo dân Công Giáo dễ "làm loạn" ?

Tôi từng có thời gian có thể gọi là "sống trong lòng giáo xứ", hồi đó tôi làm trong một xưởng sản xuất Tượng Công Giáo, ở gần nhà thờ Fatima, Thủ Đức, TP. HCM, nhờ cơ duyên ấy mà tôi cũng hiểu ít nhiều về Công Giáo. Hàng ngày làm ra những bức tượng của các vị như Chúa Jesus, Đức Mẹ Maria, Mẹ Fatima, Thánh Cả Giuse, Tổng Lãnh Thiên Thần Michael ... những câu chuyện về các vị, và sự mường tượng ra thế giới của các vị tạo cho tôi một niềm phấn khích rất mạnh.

Tôi gặp, tiếp xúc những giáo dân, họ rất tuyệt vời, nếu chỉ dùng một từ để miêu tả về họ, tôi sẽ dùng từ "thanh lịch" cho những nữ giáo dân, "ôn hòa" cho những nam giáo dân. Tôi có tham gia hầu hết những lễ hội, nghi lễ trong một năm ở nhà thờ Fatima, duy có nghi thức ăn một loại bánh mà bên đạo gọi là "thịt chúa" thì tôi không thực hiện, bởi tôi nghĩ mình là người ngoại đạo thì không nên.

Tôi nhớ có lần trong thời lễ 5 giờ sáng, vị linh mục giảng với giáo dân rằng (tôi chỉ nhớ nôm na) : "chúng ta là những Kito Hữu, những người làm chứng cho sự hiện diện của Chúa Ba Ngôi, vì vậy, chúng ta tuyệt đối không được nói bậy, nói dối ... bởi nếu như vậy người khác sao có thể tin sự làm chứng của chúng ta ..."., tôi hiểu ra vì sao những giáo dân tôi tiếp xúc lại thanh lịch và ôn hòa như vậy, và tôi tin rằng Chúa Jesus đã dạy cho tín đồ của ngài những điều thật tốt đẹp.

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Thiếu Long: Vài lời với những người chống cộng 2


Từ khi bài "Vài lời với những người chống cộng" được phổ biến rộng rãi trên Internet thì thấy có một số "con rận" có những phản xạ Pavlov, phản ứng theo bản năng xưa nay của họ, không có gì lạ. Những phản xạ Pavlov theo bản năng của loài rận, những chửi đổng loạn xạ không ra thể thống gì như vậy thì mình đã thấy nhiều, nghe nhiều thành quen. Những kẻ này thì chỉ biết chửi đổng vô văn hóa chứ không đưa ra được 1 ý kiến nào cả.

Bên cạnh đó cũng có những bạn chống cộng đưa ra được một vài ý kiến, nhưng lại không có chút lý lẽ nào cả. Tuy nhiên chúng ta nên động viên khích lệ những bạn này vì ít ra những bạn này có tiến bộ hơn cái đám "phản xạ Pavlov" kể trên.

Nhưng điểm chung của 2 thành phần nói trên là không đưa ra được 1 lý lẽ nào về bất cứ 1 điểm nào, ý nào, câu nào trong một bài rất dài đó. Chỉ lý lẽ thôi cũng không đưa ra được, chứ đừng nói là có thể phản bác, phản biện, hay đưa ra được thông tin nào khác cho thấy ngược lại các thông tin trong bài.

Góp một tiếng nói về ông Lê Hiếu Đằng



Nhân đọc bài
“Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bệnh…”
Của Lê Hiếu Đằng
                                                         
Đọc bài viết “Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh…” của Lê Hiếu Đằng, trao đổi với một số bạn bè, trong đó có nhiều người đã tham gia tranh đấu trong phong trào học sinh, sinh viên trước 75, bị tù đày, tra tấn dã man, có những người mang thương tật suốt đời, hầu hết đều ngỡ ngàng trước sự chủ quan, khiên cưỡng, phi lý của bài viết. Tôi không muốn làm buồn lòng một người vừa trải qua một cơn bạo bệnh, có một quá trình đấu tranh cách mạng hào hùng, 45 năm tuổi Đảng, bị chính quyền Sài Gòn kết án tử hình vắng mặt như ông Lê Hiếu Đằng, nhưng những vấn đề ông Đằng đặt ra có liên quan đến sự ổn định, phát triển của đất nước, nên tôi, với trách nhiệm công dân, có đôi điều trao đổi, theo tinh thần “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”.

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Thư gửi anh Huỳnh Ngọc Chênh Nhân đọc bài : “Tôi khát khao vào Đảng” viết từ Sài Gòn


 
 Anh Ngọc Chênh ơi!
 Tuy chưa biết nhiều về anh, nhưng đọc xong bài viết của anh, tôi cũng cảm thấy chua xót cho anh và thương, rồi tiếc cho anh nữa…Tôi không dám nói vô cùng thương tiếc anh, vì như vậy sợ nó giống như một lời ai điếu dành cho người chết… Mà thương ở đây là thương anh đã trăn trở bốn mươi năm, chỉ lầm lũi, cô độc giữa cuộc đời, giữa một quê hương đất nước đã được thống nhất (như anh đã viết ) nghĩa là đã được hòa bình, không còn chia rẽ hình thái ý thức chính trị (Idiologie Politiques) và đã sạch bóng quân thù ( ennemie a été repousséé)
 Còn tiếc là tiếc cho anh, một người có kiến thức không vững ( connaissances sans solide) nhất là khi anh đã chủ quan tự cho mình đã nghiên cứu chủ nghĩa Mác Lê Nin và Đảng CSVN rất kĩ..v.v..
  Anh Ngọc Chênh ạ, ở nước Pháp người ta sợ nhất, ngoài bệnh tật, ung thư là loại người có kiến thức hẹp ( capacités étroit ), lỡ thầy, lỡ thợ, ưa phát biểu, viết lách lung tung, không đâu vào đâu và xu thế tất yếu của loại người này là trở thành người cố chấp, đầy thành kiến ( plein préjugé ) với tất cả mọi người, rồi thành một kẻ mất phương hướng không ra gì cả ( ne rien valoir) tư tưởng sẽ trở thành tiêu cực, vừa chán nản, vừa chủ quan; bày tỏ thái độ bất mãn công khai của mình và trở thành ác tâm; khi muốn lôi kéo người khác; nhất là muốn kích động thế hệ trẻ cùng hiểu theo quan điểm lệch lạc của mình; theo cách nhìn đầy mù mịt tương lai của mình…

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

NỔ KHO ĐẠN 258


Dân Việt Nam từ Hà Giang cho tới Mũi Cà Mau, thậm chí cả Trường Sa, ai ai cũng biết câu “Nổ như kho đạn Long Bình", mặc dầu lắm người không biết Long Bình là chốn mô. Kho đạn Long Bình nằm ở Quận 9, Tp. Hồ Chí Minh, cách đây vài năm bị nổ cái ầm, là vụ nổ to nhất sau ngày 30-4-1975. Từ đó về sau, kho đạn Long Bình được gán cho mấy anh hay nói dóc, nói dóc phải kinh lắm mới được sánh với Kho đạn Long Bình nhé.

Ngày xửa ngày xưa, có anh gà trống nổ với chú heo:
“Này anh , ông mặt trời là lính tui đó, tui gáy một phát là phải ló mặt ra”.

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

So sánh buồn…cho các bạn dâm chủ

Thấy các bạn dâm chủ này tiếm danh nhiều quá, nào là nhân danh nhân dân Việt Nam, người Việt yêu nước, mạng lưới blogger và facebooker...mình thử làm phép so sánh số học, hy vọng các bạn ấy bớt cuồng, lộng ngôn cho đỡ gây ...sốc.
No-U FC là nhóm biểu tình viên Bờ Hồ đã 2 năm tuổi, sinh cùng thời với “Hội những người ghét bọn phản động” trên facebook. Đến nay, nhóm NO-U FC này mới có chừng “1.314 người thích trang này · 19 nói về điều này” thì Hội những người ghét bọn phản độn có đến “75.573 người thích trang này · 15.827 nói về điều này
Xin xem lại link