Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Đông Tuyền: Vì sao giáo dân Công Giáo dễ "làm loạn" ?

Tôi từng có thời gian có thể gọi là "sống trong lòng giáo xứ", hồi đó tôi làm trong một xưởng sản xuất Tượng Công Giáo, ở gần nhà thờ Fatima, Thủ Đức, TP. HCM, nhờ cơ duyên ấy mà tôi cũng hiểu ít nhiều về Công Giáo. Hàng ngày làm ra những bức tượng của các vị như Chúa Jesus, Đức Mẹ Maria, Mẹ Fatima, Thánh Cả Giuse, Tổng Lãnh Thiên Thần Michael ... những câu chuyện về các vị, và sự mường tượng ra thế giới của các vị tạo cho tôi một niềm phấn khích rất mạnh.

Tôi gặp, tiếp xúc những giáo dân, họ rất tuyệt vời, nếu chỉ dùng một từ để miêu tả về họ, tôi sẽ dùng từ "thanh lịch" cho những nữ giáo dân, "ôn hòa" cho những nam giáo dân. Tôi có tham gia hầu hết những lễ hội, nghi lễ trong một năm ở nhà thờ Fatima, duy có nghi thức ăn một loại bánh mà bên đạo gọi là "thịt chúa" thì tôi không thực hiện, bởi tôi nghĩ mình là người ngoại đạo thì không nên.

Tôi nhớ có lần trong thời lễ 5 giờ sáng, vị linh mục giảng với giáo dân rằng (tôi chỉ nhớ nôm na) : "chúng ta là những Kito Hữu, những người làm chứng cho sự hiện diện của Chúa Ba Ngôi, vì vậy, chúng ta tuyệt đối không được nói bậy, nói dối ... bởi nếu như vậy người khác sao có thể tin sự làm chứng của chúng ta ..."., tôi hiểu ra vì sao những giáo dân tôi tiếp xúc lại thanh lịch và ôn hòa như vậy, và tôi tin rằng Chúa Jesus đã dạy cho tín đồ của ngài những điều thật tốt đẹp.

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Thiếu Long: Vài lời với những người chống cộng 2


Từ khi bài "Vài lời với những người chống cộng" được phổ biến rộng rãi trên Internet thì thấy có một số "con rận" có những phản xạ Pavlov, phản ứng theo bản năng xưa nay của họ, không có gì lạ. Những phản xạ Pavlov theo bản năng của loài rận, những chửi đổng loạn xạ không ra thể thống gì như vậy thì mình đã thấy nhiều, nghe nhiều thành quen. Những kẻ này thì chỉ biết chửi đổng vô văn hóa chứ không đưa ra được 1 ý kiến nào cả.

Bên cạnh đó cũng có những bạn chống cộng đưa ra được một vài ý kiến, nhưng lại không có chút lý lẽ nào cả. Tuy nhiên chúng ta nên động viên khích lệ những bạn này vì ít ra những bạn này có tiến bộ hơn cái đám "phản xạ Pavlov" kể trên.

Nhưng điểm chung của 2 thành phần nói trên là không đưa ra được 1 lý lẽ nào về bất cứ 1 điểm nào, ý nào, câu nào trong một bài rất dài đó. Chỉ lý lẽ thôi cũng không đưa ra được, chứ đừng nói là có thể phản bác, phản biện, hay đưa ra được thông tin nào khác cho thấy ngược lại các thông tin trong bài.

Góp một tiếng nói về ông Lê Hiếu Đằng



Nhân đọc bài
“Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bệnh…”
Của Lê Hiếu Đằng
                                                         
Đọc bài viết “Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh…” của Lê Hiếu Đằng, trao đổi với một số bạn bè, trong đó có nhiều người đã tham gia tranh đấu trong phong trào học sinh, sinh viên trước 75, bị tù đày, tra tấn dã man, có những người mang thương tật suốt đời, hầu hết đều ngỡ ngàng trước sự chủ quan, khiên cưỡng, phi lý của bài viết. Tôi không muốn làm buồn lòng một người vừa trải qua một cơn bạo bệnh, có một quá trình đấu tranh cách mạng hào hùng, 45 năm tuổi Đảng, bị chính quyền Sài Gòn kết án tử hình vắng mặt như ông Lê Hiếu Đằng, nhưng những vấn đề ông Đằng đặt ra có liên quan đến sự ổn định, phát triển của đất nước, nên tôi, với trách nhiệm công dân, có đôi điều trao đổi, theo tinh thần “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”.